Nhà Quê

Đông Bắc Chớm Thu






Năm xưa vào độ cuối Hè
Chuyến bay đáp xuống ... khởi bề lo âu
Còn Thu hí hửng đón chào
Kết thân làm bạn đến giờ bao năm .

Có qua nhiều quãng thăng trầm
Từ xanh cho đến hoa râm muộn phiền
Như cây chung lá nỗi niềm
Như ta từ độ trung niên đến giờ

Hình như có cuộc hẹn hò
Đi từ cạn kiệt đến thơ khơi nguồn
Trở mình mạch bỗng trào tuôn
Mùa Thu cảm hứng vẫn luôn tuyệt vời

Thu xưa khởi sự cuộc đời
Đi vô thành thị thành người ....hôm nay
Sáu lăm năm khoảng đủ dài
Thu đời đã cạn ... Thu trời vẫn xoay

Đem Thu Đông Bắc về đây
Những lần thu xếp vài ngày rong chơi
Ra hồ leo núi lên đồi ...
Nghe lá chuyện vãn ... cả lời chia xa

Đã nghiêng vai gánh phong ba
Đã lần suýt đã hóa ra cát nghiền
Đã như viên sỏi vạn niên
Đã theo thác lũ đến miền không không

Đã bồi lở hai bờ sông
Đã phù sa ngọt theo dòng yêu thương
Đã hóa thân ... nỗi đoạn trường
Đã thành ngôn ngữ văn chương ngạt ngào

Học đòi chữ nghĩa thanh tao
Học câm trước những lối vào huênh hoang
Học điếc khỏi phải phàn nàn
Học xót thương cảnh lầm than khốn cùng

Học dần tập tính bao dung
Học điều chưa biết chưa từng học qua
Học văn minh của người ta
Học sống lương thiện cho ra con người

Coi như ghé bến rong chơi
Tuổi Thu kiểm nghiệm cuộc đời hanh hao
Tuổi Đông đến lúc vẫy chào
Giong buồm rời bến ... chuyến tàu nhẹ thênh

Tim ngừng, thở hắt, nằm yên !

NhàQuê Sep26, 2021

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 24 tháng 1 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Đông Bắc Chớm Thu"